Dùng lưỡi vét máng cho em nhân viên xinh Jun Suehiro theo thứ gì đó tục tĩu. Ồ.Ý nghĩ về nỗi kinh hoàng bất ngờ đó làm tôi phấn khích không thể diễn tả bằng lời. Tuy nhiên, chủ nhân của tôi không đến thăm tôi thường xuyên. Anh ta thường không xuất hiện trong nhiều ngày liên tiếp và có thể đến cưỡng hiếp và hành hạ anh ta trong nhiều đêm liên tiếp. Cho đến một ngày anh nhìn thấy em ở siêu thị đó. Ồ. Nỗi sợ hãi vô tình mà tôi cảm thấy lúc đó ngay lập tức thấm đẫm phần thân dưới của tôi. Cảm giác mâu thuẫn vừa sợ nhìn thấy bạn vừa bỗng muốn bị bạn bắt gặp thật choáng ngợp. Sau này tôi mới biết anh không phải là chủ nhân thực sự của tôi. Nhưng làm sao tôi có thể phân biệt được bạn với chủ nhân của tôi. Tôi trốn trong sợ hãi. Tôi không thể tưởng tượng được ông chủ sẽ trừng phạt tôi như thế nào nếu ông ấy bất ngờ tìm thấy tôi. Có lẽ anh ấy định túm tóc